書院:排歌噒棋博
𱜢仍𨅸英雄淑女、
𠬃才𠴞、妒𡨸𠫾催。
祖𩵽、潚𥐨𢜝耒
改良𫢩徠𨅮𢝙𠃣痴。
𫢩當𩛷爭詩鍾鼎、
埃伶𢬣𫩟性時𢧚。
埃𦓡𠫾踸𥄬悁、
𢖮𱺵𠊛仿𢬣𨑗拯𡀳。
拯責仉粉𣘈愚𠻇。
只責𠊛襖解鬚眉。
拱𠊛博覽書詩、
拱𠊛格物致知大才。
哰㣽𢜝局𠁀𫏚𱢤、
役𢲫𫼳𠬃𪥘󠄁拯𥆾。
坤之𬉆󠄁𥘷僤㛪、
㣽𪶎挭𥘀咍𢤞別之。
才兜𨁥爭詩坤𫩟。
化朱𢧚嗍𤴬𠬠𨉟。
塘𨱽𨷈𨤮功程、
𪨈𠫾𪨈拯𧡊英蹺𱜢。
裊英絆𫥨𠓨𣋽𣋁、
矓僤𡥵禮拜茹𰨂。
咍英𡀳𢙲役茹。
性算𣗓及𢧚陀徠催。
怞英催拱時沛擬、
𬉆󠄁㛪愚𠸋𧡊盛強、
䟻𠊛只𡑩迻塘、
𠼻村商賣、呶廊百公。
時㛪拱𢝙𢚸痗𩠴。
感恩英只𡓃㵋𢧚。
埃㘈英𠬃偈㛪、
𢧚虛咍𡁎拯饞吶之。
各英據醝唎棋博、
只𢳂排𢲫鉢𨒺𢆥。
才𠴞輸計亙𤾓、
𠃣痴輸計𦤾𢆥𠔭𠦳。
輸太過吹𢧚𡗋幣。
法律其拯計𠓨兜。
固權押仉黰頭。
空權憭領𬐸僥𥙩錢。
𣅶於外如仙惵悌。
𣅶𱖗𠓨如体𩈘魔。
得時𢝙𨤔唭汊、
𢫝蹎唿𫇿如𱺵仿翁。
仉輸泰𥪝𢚸𠺒𢚷。
𩈘犯顏㦖哏𨆤僥。
𢴖𦖻𱎸𦙶𪫦頭、
𥪝𠵘稟𡀫恅𦈂𠸋𦖑。
㵋𱖗𠓨嘑𭌟親切、
𣅶輸漊𣋝𦄃盡情。
不期仉重𠊛輕、
仛𡥵伴友拱侱悋僥。
拯法則脽頭之𪥘󠄁。
據吶𠹌亂射拯𠼤。
軍排𱺵曲𦛌連。
動𠓨茄蒜茄𦵄得𬆄。
𱙡𡥵𥪝𢲬𢬣打𦵗、
偨伵外𥄫𥇚𢺹排。
咃哴春日𨅮𢝙、
欺𫜵拱固欺𨔈計之。
扔棋博𠁸時𢆥𣎃、
欺於茹欺伴𢷀𠫾、
徠添潚𥐨、𠃣痴、
𢷀僥𠫾棧𨔈時𦤾冬。
「排歌𱙡勸𫯳」㐌吶、
𧷸𦓡䀡世態人情。
徠𡀳固役𥓉𥘃、
官𦓡扒得囚刑慘𠊝。
徠𡀳仉𠻇𫢩過呆。
𨑻錢朱僶客咹空。
一𱺵仍伴𦟐紅、
𢖵𠸜賭𡨸熟𢚸𣆮𣆮。
𣈜𱜢拱𱖗𠴞詩䚾
叫同人𡂳散㗂詩、
於茹功役𠬃𠶎、
福宗、必得耒輸歇錢。
固花籺連𨑻萬寶、
一𱺵輸咹𥹙拱𢝜。
𥘷時生𢟔外情、
𫅷時生𢟔性𨒺處𠳹。
吹公𧴱仉南𠊛北、
歇𬏇埌徠𠅒𨷯茹。
𫜵朱醜𡇐僤婆、
𫯳𡥵𠅒𢚁媄仛𠅒𢘾。
𱜢仍客桃苴柳𪽳、
沛𨅮坤爭𫩟𠁀𫢩。
學行販𬥓𫥨𢬣、
𫜵哰𠒦𩈘共𣈙渃𡽫。
抵仛媄𫯳𡥵得𢚁。
局榮花𢫔貝𠊛𠁀。
𨷯茹興盛添𢝙、
𡗋𠊛𡗉𧵑𤎜𠁀㗂𠸦。
欣𱺵𨤰迷錢棋博、
空得咹𦓡𠅒𧵑茹。
徠添𫼳㗂醜賒、
枉功𣘈粉𩈘花𠬠𠁀。
哰朱平𣈜𡗶從抯、
合飭𫯳𨅮𢲫𢀭𢀨、
𠶣𫥨工役盛強、
𢫔𦠘富貴𢲫𫼳𤗆藝。
𠊛𥪝渃拱時恩戴、
埃𱺵空𠸦𠐞𠸦才、
𫜵𢧚儮𡐙𱎸𡗶、
埃埃𱺵拯𠸦𠊛固功。
唒𡛔𤳆拱𥪝𡗶𡐙、
沛𫜵朱恪𩈘裙釵。
𠓀𨉟榮顯𨷯茹、
哰朱𪥘󠄁𡇐僤婆𦹳唻。
Nào những đứng anh hùng thục nữ,
Bỏ tài bàn, đố chữ đi thôi.
Tổ tôm, xóc đĩa sợ rồi
Cải lương nay lại đua vui ít xì.
Nay đương bữa tranh thi chung đỉnh,
Ai lanh tay khéo tính thời nên.
Ai mà đi chậm ngủ quên,
Ắt là người phỗng tay trên chẳng còn.
Chẳng trách kẻ phấn son ngu dại.
Chỉ trách người áo giải tu mi.
Cũng người bác lãm thư thi,
Cũng người cách vật trí tri đại tài.
Sao nỡ sợ cuộc đời vội bấy,
Việc mở mang bỏ cả chẳng nhìn.
Khôn gì lũ trẻ đàn em,
Nỡ gieo gánh nặng hay hèn biết chi.
Tài đâu đủ tranh thi khôn khéo.
Hoá cho nên láu đáu một mình.
Đường dài muôn dặm công trình,
Càng đi càng chẳng thấy anh theo nào.
Nếu anh bận ra vào sớm tối,
Trông đàn con lễ bái nhà thờ.
Hay anh còn lỡ việc nhà.
Tính toan chưa kịp nên đà lại thôi.
Dầu anh thôi cũng thời phải nghĩ,
Lũ em ngu khó thấy thạnh cường,
Chờ người chỉ nẻo đưa đường,
Kìa thôn thương mãi, nọ làng bách công.
Thời em cũng vui lòng mỏi gối.
Cảm ơn anh chỉ lối mới nên.
Ai ngờ anh bỏ kệ em,
Nên hư hay dở chẳng thèm nói chi.
Các anh cứ say lì cờ bạc,
Chỉ giắt bài mở bát quanh năm.
Tài bàn thua kể hàng trăm,
Ít xì thua kể đến năm tám ngàn.
Thua thái quá xui nên lắm tệ.
Pháp luật kia chẳng kể vào đâu.
Có quyền ép kẻ đen đầu.
Không quyền liều lĩnh lừa nhau lấy tiền.
Lúc ở ngoài như tiên đẹp đẽ.
Lúc ngồi vào như thể mặt ma.
Được thời vui vẻ cười xoà,
Rung chân hút thuốc như là phỗng ông.
Kẻ thua thái trong lòng tức giận.
Mặt Phạm Nhan muốn cắn quẩn nhau.
Gãi tai nghiêng cổ lả đầu,
Trong mồm bẩm lẩm rủa nhầu khó nghe.
Mới ngồi vào hả hê thân thiết,
Lúc thua sâu ráo riết tận tình.
Bất kỳ kẻ trọng người khinh,
Cha con bạn hữu cũng rình lẫn nhau.
Chẳng phép tắc đuôi đầu chi cả.
Cứ nói năng loạn xạ chẳng kiêng.
Quân bài là khúc ruột liền.
Động vào cà tỏi cà riềng được ngay.
Vợ con trong thò tay đánh ké,
Thầy tớ ngoài gấp ghé chia bài.
Thà rằng xuân nhật đua vui,
Khi làm cũng có khi chơi kể gì.
Nhưng cờ bạc suốt thì năm tháng,
Khi ở nhà khi bạn rủ đi,
Lại thêm xóc đĩa, ít xì,
Rủ nhau đi sạn chơi thì đến đông.
“Bài ca vợ khuyên chồng” đã nói,
Mua mà xem thế thái nhân tình.
Lại còn có việc thình lình,
Quan mà bắt được tù hình thảm thay.
Lại còn kẻ dại nay quá ngốc.
Đem tiền cho thằng khách ăn không.
Nhứt là những bạn má hồng,
Nhớ tên đố chữ thuộc lòng chang chang.
Ngày nào cũng ngồi bàn thơ nhảm
Kêu đồng nhân rỗi tán tiếng thơ,
Ở nhà công việc bỏ bê,
Phước tông, tất đắc rồi thua hết tiền.
Có hoa hột liền đem vạn bửu,
Nhứt là thua ăn cháo cũng đành.
Trẻ thời sanh thói ngoại tình,
Già thì sanh thói tính quanh xử xằng.
Xui công nợ kẻ Nam người Bắc,
Hết ruộng nương lại mất cửa nhà.
Làm cho xấu bọn đàn bà,
Chồng con mất cậy mẹ cha mất nhờ.
Nào những khách đào thơ liễu yếu,
Phải đua khôn tranh khéo đời nay.
Học hành buôn bán ra tay,
Làm sao rỡ mặt cùng rày nước non.
Để cha mẹ chồng con được cậy.
Cuộc vinh hoa chen với người đời.
Cửa nhà hưng thịnh thêm vui,
Lắm người nhiều của rạng đời tiếng khen.
Hơn là lẽ mê tiền cờ bạc,
Không được ăn mà mất của nhà.
Lại thêm mang tiếng xấu xa,
Uổng công son phấn mặt hoa một đời.
Sao cho bằng ngày trời thong thả,
Hiệp sức chồng đua mở giàu sang,
May ra công việc thạnh cường,
Chen vai phú quí mở mang mọi nghề.
Người trong nước cũng thời ân đội,
Ai là không khen giỏi khen tài,
Làm nên lệch đất nghiêng trời,
Ai ai là chẳng khen người có công.
Dẫu gái trai cũng trong trời đất,
Phải làm cho khác mặt quần thoa.
Trước mình vinh hiển cửa nhà,
Sao cho cả bọn đàn bà thơm lây.